Tiếng bạo rống của Lăng Nhược Nhược giống như kinh lôi vang lên, đem ai nấy đều giật mình, mọi người đều đứng ngây ngốc nhìn nàng.
“Buông rượu của bổn điếm xuống.” Nàng phi thường vừa lòng hiệu quả mình tạo ra, lòng vẫn còn rất phẫn nộ hành động cường đạo nọ.
Hà Nguyên nhìn thấy nàng đi ra, vội vàng đi đến bên người nàng, cung kính nói: “Tiểu thư, ngài sao lại đi ra, nơi này giao cho ta là được.”
Bọn tiểu nhị tửu phường đều nhận ra nàng là lão bản đứng phía sau, trên mặt mỗi người đều che kín cung kính biểu tình, vì Lăng Nhược Nhược không những trả ra tiền công không ít, còn cho phúc lợi đãi ngộ phi thường tốt, lại đặc biệt quan tâm công nhân, thế nên mỗi người đều rất thích làm ở tửu phường này, không ai nguyện ý rời đi.
“Ngươi chính là lão bản của tửu phường?” Tổng quản Ninh Vương phủ mở to hai mắt, hoàn toàn không nghĩ lão bản không chỉ còn trẻ, còn là một nữ nhân.
“Đúng thì thế nào?” Lăng Nhược Nhược căm tức nhìn hắn, đi đến trước mặt hắn, hai tay chống nạnh, vẻ mặt mất hứng, nói, “Ai cho phép ngươi tới cưới rượu của bổn tiểu thư? Ngươi ăn gan báo a? Cư nhiên dám ở trước mặt bổn tiểu thư giả hổ oai vũ, ngươi chán sống rồi có phải hay không?”
Tổng quản Ninh vương phủ nghe nàng nhanh mồm nhanh miệng như vậy, nhất thời cũng bị nàng hù, ngơ ngác nhìn tiểu nữ nhân tức giận tận trời, nửa ngày không phục hồi tinh thần.
Lăng Nhược Nhược cực kỳ đắc ý, trong lòng vốn sợ bị nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cuc-cung-hao-than-bi/1527272/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.