Không thấy Kiểu Bích Ngọc nữa sao?
Sau khi cô rời khỏi nhà họ Kiểu, không trở về khách sạn, bỗng.
nhiên không rõ tung tích rồi
“Kiểu Bích Ngọc đang làm gì thể, gọi điện thoại cũng không nghe.
máy, có phải là cô ta cổ ý muốn người ta đi tìm hay không?” Lục
Khánh Nam cũng đang giúp đỡ tìm người, anh ta không nhịn được
cán giận
Quách Cao Minh nhìn mặt trời đang chậm rãi lặn xuống, trên
‘gương mặt lạnh lùng kìm nén cảm xúc, hơi bực bội.
“Cao Minh…” Bùi Hưng Nam lái xe vội vàng đỗ trước cửa khách.
sạn, mở miệng gọi anh thăm dò: “Tìm được rồi, cô ấy đang ở nghĩa
trang,
Nghĩa trang sao?
Lúc đám Quách Cao Minh tới nghĩa trang, liếc mắt một cái đã
nhìn thấy người phụ nữ ngồi xổm trước bia đá, đúng là Kiểu Bích
Ngọc.
Vẽ mặt Quách Cao Minh phức tạp, bước chân hơi trầm trọng tới
gắn cô
“Kiều Bích Ngọc! Rốt cuộc là cõ có yên hay không?”
Anh đứng bên cạnh cô, mang theo tức giận sẵng giọng dạy dỗ:
“Cô cổ ý khiến người khác lo lắng, muốn mọi người bối rối đi tìm cô,
thỏa mãn lòng hư vinh của cô sao? Kiểu Bích Ngọc, lần sau đừng
chơi trò mất tích với tôi, nếu đứa bé xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô
không phụ trách nổi đâu”
“Tôi biếu Tôi biểu Tôi chỉ là công cụ sinh con của anh mã thôi!”
Bỗng nhiên cô ngẩng đầu, vẻ mặt phẫn nộ, kích động kêu to.
Quách Cao Minh nhìn thằng vào đôi mắt đỏ bừng của cô, lông
mày hơi nhí lại
Ảnh mắt anh nhìn thoáng qua bìa mộ trước mặt cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/168214/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.