Kiều Bích Ngọc từng nghĩ tới, nếu có một ngày, cô muốn kết hôn,
dẫn theo người đàn ông mình thích trở về nhà gặp cha mẹ, như vậy
chắc chẳn là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Nhưng nguyện vọng tốt đẹp đó bị chó ăn mất rồi!
Ba năm trước, cô gả cho Doãn Thành Trung, lần đó chỉ đăng ký,
kết hôn, không làm hôn lễ, cứ thế sống với nhau.
Sau đó Kiểu Bích Ngọc nghĩ rất lâu, cảm thấy phụ nữ kết hôn
nhất định phải lãm hôn lễ thật to, nếu không làm chủ đối phương, đàn
ông sẽ không quý trọng
Nhưng mà lần này.
Nổi thật, lần này cô không tình nguyện làm hôn lễ
Ở trong xe, Kiểu Bích Ngọc hơi khẩn trương nhìn người đàn ông.
bên cạnh.
Quách Cao Minh dựa lưng vào ghế, sườn mặt lạnh lùng, tay phải
cấm một hợp đồng đang xem xét, bên tai còn đeo bluetooth trò
chuyện với người khác.
Vẽ mặt anh thản nhiên, giống như tuyệt đối không để chuyện này
ở trong lòng, xe vững vàng đi Về phía trước, chạy tới sân bay quốc tế
ở thành phổ Bắc An.
“Đến thành phố Hải Châu.” Anh lật hợp đồng, lạnh nhạt nói một
‘câu với bluetooth,
Kiểu Bích Ngọc đang nhằm chán nhìn phong cảnh bên ngoài cửa.
xe, nghe lén anh nỏi chuyện điện thoại với người khác, trong
trăm ngàn lần không muốn cùng về thành phổ Hải Châu với anh.
Nhưng mà không có biện pháp, ông cụ Quách đã dặn dò, cỏ khả
năng Quách Cao Minh cũng không tình nguyện.
“Bên phía thành phổ Hải Châu, cũng không có chuyện quan
trọng.. Quách Cao Minh miễn cưỡng nói xong, không hiểu sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/168212/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.