Kiều Bích Ngọc nhìn thấy người đàn ông ở trước mắt, sắc mặt cô
lập tức trở nên nghiêm túc.
“Doãn Thành Trung, vì sao anh lại ở đây?”
Giọng nói của Kiểu Bích Ngọc tràn đẩy chán ghét.
Doãn Thành Trung nhìn cô, anh ta không lập tức lên tiếng, ngược.
lại ánh mắt nhìn cô trở nên có chút kỳ la.
Trước kia anh ta không biết, thì ra Kiều Bích Ngọc về dì của cô lại
ở trong một căn phòng nhỏ hẹp cũ nát, hoàn cảnh nơi này còn thua
xa phòng của người làm nhà họ Doãn,
kiều Bích Ngọc và anh ta kết hôn với nhau được 3 năm, cho tới
bây giờ, cô chưa từng xin tiền anh ta, đột nhiên Doãn Thành Trung
cảm thấy, bản thân anh ta chưa bao giờ thật lòng nhìn cô.
Thật ra, Kiểu Bích Ngọc cao một mét sáu mươi tám, dáng người
tính tế hơn người mẫu, gương mặt trắng nõn tinh xảo, quả thật xinh
đẹp hơn Diệp Tuyết rất nhiều.
“Doãn Thành Trung, nơi này không chào đón anh!”‘
Kiều Bích Ngọc bị anh ta nhìn như thể, trong lòng cô chỉ cảm
thấy buồn nôn, cô lạnh lùng nói: “Trả chìa khóa lại cho tôi!”
Cô biết, chiếc chìa khóa này, là dì cô đưa cho anh ta.
“Kiểu Bích Ngọc, lúc trước dì cô đưa chiếc chìa khóa này cho tôi,
đi ấy còn nhờ tôi chăm sóc tốt cho cổ..” Ánh mắt Doãn Thành Trung
nhìn cô càng thêm sâu xa.
Dõan Thành Trung, anh ở chỗ này giả bộ tỉnh thâm nghĩa trọng
gì chứ?“
Kiều Bích Ngọc không muốn nhìn thấy anh ta, cô đi thẳng đến
trước mặt anh ta, lạnh lùng quát: “Biến đi, nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/168208/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.