Quách Cao Minh ra sức chạy, truy tìm bóng hình bay trên bầu trời kia. Nhưng cho dù anh cố gắng thế nào cũng không nhanh bằng kền kền to lớn bay lượn trên bầu trời ấy. Trời xanh mênh mông vô bờ, bóng đen ấy biến mất càng ngày càng nhỏ bé, trong lòng Quách Cao Minh tràn đầy tức giận và lo lắng. Không thấy Kiều Bích Ngọc, trơ mắt nhìn cô biến mất trước tâm mắt anh. Chưa từng tức giận như vậy, anh không ngừng lao nhanh về phía ấy, lảo đảo một cái, lại đột ngột bị trượt chân bởi một viên đá nhọn, chật vật ngã xuống dưới. Quách Cao Minh vội vàng bò dậy, mà đúng lúc này, anh nghe thấy sau lưng có tiếng đánh nhau. Vừa rồi một lòng một dạ truy tìm, giống như quên mất bản thân, mà giờ phút này mới nhận ra được hiện thực, mà lúc Quách Cao Minh ngẩng đầu lên, bóng đen nhỏ bé giữa bầu trời kia đã không còn sót lại gì cả. Cô thật sự biến mất trước mắt anh. Mà lúc này Tang Ba sau lưng mang theo tộc trưởng mẹ già của anh ta bị một đám lợn rừng lớn bao vây. Những con lợn rừng này vô cùng to mọng, một đôi răng nanh sắc nhọn và to lớn, giống như nhận được mệnh lệnh gì đó, mạnh mẽ lao về phía bọn họ, Tang Ba vốn không đánh lại. Quách Cao Minh do dự một lát, anh lập tức quay đầu chạy tới Tang Ba bên kia. “Tránh ra!” Anh hét lớn một tiếng. Tang Ba to con này không am hiểu xài vũ khí, nhưng thấy động tác Quách Cao Minh vừa mới dùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]