Kiều Bích Ngọc nhân lúc Tang Ba ngủ say cướp đi con dao Thụy Sĩ, mài đứt dây thừng buộc ở eo mình rồi bỏ chạy. Bây giờ là ngày thứ ba sau khi cô bỏ trốn thành công. Cô vẫn như chim sợ cành cong, quan sát động tính khắp nơi. Kiều Bích Ngọc thấy mình rất may mắn, đồng thời cũng thấy thuận lợi quá. Ba ngày rồi, Tang Ba vẫn không đuổi kịp. Dựa vào kinh nghiệm bỏ trốn trước đây, mỗi lần anh ta đều trong vòng nửa này bắt được cô. “… Tang Ba có lẽ đã một mình đi về nương rẫy rồi. “Mình bây giờ đang đi đường nhỏ, rẽ đông quẹo tây, anh ta không tìm được mình cũng rất bình thường” Điện thoại của Kiều Bích Ngọc vẫn còn khoảng 20% pin, lo lắng bản thân ngủ quá say, cô chỉ đành đặt báo thức. Trên hòn đảo này, nếu điện thoại hết pin, chắc chắn sẽ không có cách nào sạc pin, vì thế cô luôn rất giữ gìn, không nỡ mở máy. Thực sự là quá lâu không chạm vào màn hình điện thoại rồi, cô nhanh chóng xem qua một chút, tin nhắn, số điện thoại con có một số mạng xã hội quen thuộc. Thế giới văn minh hiện đại từng có giờ cách cô rất xa. Thông báo mạng xã hội và tin nhắn điện thoại, cuộc gọi đến vấn ngưng trệ, không có tin nhắn mới, ở đây không có một chút tín hiệu nào. Ánh mặt trời ban ngày rất gay gắt. Kiều Bích Ngọc chọn một tảng đá đó, tìm phương hướng ngược nắng, dựa vào tảng đá ấm áp dễ chịu ngủ thiếp đi Cô cuộn tròn người, ngủ rất
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]