Nói đến Đường Tuấn Nghĩa, Cung Nhã Yến lại nghĩ tới một người khác: “Những năm này, chú họ của Đường Tuấn Nghĩa thỉnh thoảng có chăm sóc anh ta”
“Chú họ?”
“Đó là người mà khi cháu còn nhỏ thường gọi là ‘cô bé béo ứ?, đặc biệt thích trêu chọc cháu, là chú họ Mạc Cảnh Sơn đó”
Vẻ mặt của Kiều Bích Ngọc hơi thay đổi, có nhanh chóng nhớ ra đó là chú họ da ngăm đen, lùn và mũm mĩm. Cô vẫn nhớ chú họ Mạc Cảnh Sơn có tính khí xấu Cả nhà họ Đường cùng chú họ Mạc Cảnh Sơn và Cây Cột hình như qua khá gần” Quả thật, chú họ Mạc Cảnh Sơn rất quan tâm Đường Tuấn Nghĩa, mấy lần đưa anh ta đến bệnh viện khám khi anh còn nhỏ.
“Chú họ Mạc Cảnh Sơn thật lãng mạn, bên ngoài nuôi nhiều phụ nữ như vậy, ông ta vẫn chưa lập gia đình sao?”
Kiều Bích Ngọc cúi đầu tìm kiếm danh sách trên điện thoại di động, tiện miệng chửi thề Cung Nhã Yến thật sự không nói tục với người khác, vì vậy cười lắc đầu: “Cũng không rõ.”
Thực sự đã bị Kiều Bích Ngọc tìm thấy số điện thoại rồi, có chữ ‘Chú lùn bí đao, mặc dù không có trí nhớ lúc trước nhưng bảng cảm giác đây chắc chản là biệt danh cô đặt cho chú họ Mạc Cảnh Sơn.
Hừ, khi còn nhỏ, thích hay bắt nạt cô suốt ngày, rõ ràng là cô không béo, liền thích gọi cô là cô bé béo, vì vậy cô đã bị các bạn học ở trường mẫu giáo trêu ba năm. Để đáp lễ lại thì cô gọi ông †a là chú lùn bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679361/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.