Kiều Bích Ngọc cảm thấy bản thân như đang nằm mơ vậy. Từ sau khi chiếc xe đi qua cánh cửa to lớn của nhà họ Quách rộng, dọc theo đường đi, là một con đường rộng lớn, những khóm hoa ở bên đường, bể phun nước, núi giả, rất nhiều đường mòn uốn lượn, và một căn biệt thự to lớn và trang nghiêm, xen vào đó là rất nhiều công trình với lối kiến trúc cổ xưa với mái ngói đỏ và những hành lang dài. Cô cảm thấy như bản thân là đang đi tham quan một khu phong cảnh du lịch. Mãi cho đến khi được Dì đưa tới trước mặt của tòa kiến trúc trung tâm, đám người bọn cô mới phải xuống xe Đi trên một chiếc bậc thang bằng đá, hai bên là những người giúp việc trong nhà, họ mặc trên mình những bộ đồng phục hầu gái màu xanh da trời đứng ngăn ngắn ở hai bên, vô cùng quy củ và đồng đều xoay người ân cần chào hỏi: “Cô chủ.” Giọng nói đồng đều trong veo, Kiều Bích Ngọc nghe thấy bọn họ chào hỏi cũng phải run lên một chút, cả người đều nổi hết cả da gà. Phòng khách chính lại càng giống như một căn phòng triển lãm, ngoại trừ trưng bày những món đồ cổ quý báu, những bức họa được trên tường, thì chỉ cần cô ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, trần nhà cao gần tám mét, ánh sáng từ chiếc đèn thủy tinh đèn treo ở giữa trần nhà phát ra ánh sáng lòe loẹt rất chói mắt, tất cả mọi thứ đều vô cùng tráng lệ. Kiều Bích Ngọc nhìn lại hướng phát ra âm thanh, ngồi ở trên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]