Nếu như đã quyết định phải về nhà họ.
Kiều thì Kiều Bích Ngọc cũng sẽ không lang thang ngoài đường thêm làm gì nữa mà trực tiếp gọi taxi về đó Khi Cung Nhã Yến mở cửa ra thấy cô đứng đó thì trên mặt lập tức hiện lên sự vui vẻ pha lẫn kinh ngạc.
“Mới vừa rồi, Quách Cao Minh còn gọi điện thoại đến hỏi con có về đây không Sao đột nhiên con lại về đây?” Hỏi vậy chứ Cung Nhã Yến vẫn vội vội vàng vàng kéo cô vào cửa, vui mừng mà dẫn cô vào trong phòng bếp, bên trong bếp, bà cụ Kiều và Kiều Văn Vũ đang uống canh.
“Bích Ngọc về nhà này” Bà cụ Kiều thấy cháu gái về thì vui mừng không thôi, vội vàng đứng dậy đón Kiều Bích Ngọc. Cung Nhã Yến vào phòng bếp lấy thêm một chén canh nữa cho Kiều Bích Ngọc, miệng vẫn không ngừng trách: “Hôm nay muốn về sao không sớm báo trước cho nhà biết, làm dì chưa kịp chuẩn bị làm mấy món gì cho mà ăn” Dì Yến đặt món canh nhân sâm nấu ốc biển đặt lên bàn rồi thúc dục Kiều Bích Ngọc: “Mau đi rửa tay đi rồi ra uống ngay cho nóng” Nói xong, Cung Nhã Yến lại quay sang tủ lạnh bận rồi tìm xem trong tủ lạnh còn nguyên liệu gì không đế chuẩn bị thêm mấy món thịnh soạn cho Kiều Bích Ngọc.
Kiều Văn Vũ nhìn Kiều Bích Ngọc vẫn đứng ngây ở đó, lại thúc dục: “Còn đứng đó làm gì nữa, không nghe thấy dì con bảo con đi tửa ta rồi ra uống canh sao? Nhanh đi đi!” Ngữ khí của ông không được dịu dàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679226/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.