“Quách Cao Minh, anh không cảm thấy hơi kỳ lạ hay sao..” Kiều Bích Ngọc nghiêng đầu lại gần, thấp giọng, thần bí hỏi anh ấy. Lúc này hai người bọn họ đã ăn xong bữa chính, nhân viên nhà hàng đang lần lượt thu dọn thức ăn
xuống, đổi món ngọt lên.
Quách Cao Minh không để ý đến cô ấy, anh chuyển một đĩa bánh pudding xoài tới rước mặt cô, ra hiệu cho cô ăn xong rồi hằng nói
Kiều Bích Ngọc no lảm rồi, thế nhưng đĩa pudding xoài kia vừa hay là món cô thích ăn,
thế là cô cũng nghe lời, cầm thìa lên ăn.
Vào đọc tại trumtruyen.com nhé
“Em nói với anh cái này, em cảm thấy cảm thấy người nhà họ Bùi hơi kỳ lạ” Cô vừa
ăn vừa nói một cách mập mờ.
Lục Khánh Nam ngồi bên cạnh bọn họ,
anh lựa chọn duy trì sự yên lặng
Theo quan sát vừa nãy của anh, Quách ao Minh có mục đích vỗ béo Kiều Bích Ngọc, anh ấy không ngừng bày ra trước mặt cô ấy những món cô ấy thích ăn, không cách nào từ chối được, có lẽ bởi vì Quách Cao Minh cảm
thấy cô ấy gầy quá rồi
‘Đầu Kiều Bích Ngọc lại nghiêng tới gần lần nữa, cô nhỏ giọng thì thầm với Quách Cao Minh: “Hình như Bùi Hưng Nam bảo. Thanh Tùng quá rồi, anh ấy không giống người bố chứt nào hết”
Nếu như là trước đây, có lẽ cô sẽ bị giáo
huấn một câu phải biết lễ nghỉ trên bàn ăn, thế nhưng gần đây Kiều Bích Ngọc quá vui vẻ, cô đã quên sạch mấy cái quy tắc gọi là không nói chuyện trên bàn ăn rồi, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679205/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.