🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Châu Mỹ Duy gặp lại Kiều Bích Ngọc thì lập tức nhào tới ôm chầm lấy cô mà khóc.

“Kiều Bích Ngọc, may mà cậu không có chuyện gì, cậu không biết mình sợ hãi tới mức nào đâu, nếu như cậu và Thanh Tùng mà có chuyện gì, nếu như không tìm được hai người…”

Châu Mỹ Duy tính ra cũng rất may mắn, cô ấy nằm trong nhóm người đầu tiên được người ta cứu viện, lúc ấy cô ấy còn hôn mê, khi tỉnh lại thì đầu óc cuống cuồng lên hết, sợ tới mức nói

chuyện cũng lộn xộn hết lên.

Bùi Hưng Nam cũng đỏ ngầu hết cả mắt mà hỏi cô ấy Bùi Thanh Tùng ở đâu, nếu như sau chuyện này chỉ có một mình cô ấy còn sống vậy sẽ rất đau khổ, sau tất cả người còn sống cuối cùng nhìn những người khác ra đi mới là đau khổ, ám ảnh nhất.

Cô ấy là người tận mắt chứng kiến biết bao

nhiêu người bị tuyết lở đè ập xuống, chôn vùi hàng chục sinh mạng, những tiếng la hét thất thanh, những tiếng bước chân dồn dập, tình cảnh ranh giới giữa sự sống với cái chết quá mong manh, đáng sợ khiến bất kì người nào không có đủ can đảm để đối diện.

“Kiều Bích Ngọc, lúc ấy cậu bảo mình chạy đi, mình chạy mà cảm thấy bản thân mình thực sự… thực sự quá nhu nhược, mình quá ích kỷ, mình xin lỗi, sao mình có thể bỏ chạy để bỏ lại cậu và Thanh Tùng cơ chứ…”

Châu Mỹ Duy òa khóc như một đứa trẻ, Kiều Bích Ngọc biết cô ấy đang tự trách bản thân rất nhiều.

Bùi Thanh Tùng đứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679188/chuong-400.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Chương 400: Đoàn tụ sau thảm họa mới thấu được cảm ơn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.