“Không được, không thể được!”
Bùi Thanh Tùng tan học về nhà thì nghe Châu Mỹ Duy nói không muốn làm nữa. Sắc mặt Bùi Hưng Nam bình tĩnh, còn chưa nói lời nào thì thằng nhóc kia lại vung cái chân ngắn ngủn vọt vào thư phòng, ngây ngô hô to phản đối, phản đối mãnh liệt.
Châu Mỹ Duy quay đầu trừng cậu bé, thằng nhóc chết tiệt, ai hỏi ý kiến của cậu bé chứ.
Bùi Thanh Tùng không thèm để ý tới cô ấy, nhào qua ôm lấy đùi của cha cậu, ngẩng cái đầu nhỏ của cậu bé lên, mắt to sáng ngời chợt lóe lên: “Cha, cô ấy đã ký bản hợp đồng kia, vậy cô ấy đã không thể chạy được đúng không?”
Bùi Hưng Nam khẽ nhíu mày, ánh mắt sâu xa của anh ta liếc mắt nhìn về phía Châu Mỹ Duy một cái.
Châu Mỹ Duy vô cùng đau lòng, tên gian thương chết tiệt!
Lúc trước, vì cô ấy muốn nghe ngóng tin tức có liên quan đến nhà họ Quách và Quách Cao Minh thay Kiều Bích Ngọc nên mới xả thân bán mình, cũng không xem kỹ hợp đồng mà đã vung bàn tay to lên ký xuống.
Cô ấy thở dài, giọng nói thành khẩn: “Chuyện đó… Tôi đã tìm được một công việc thích hợp rồi, vậy nên hy vọng các người đừng làm khó tôi.”
“Ở đây cô thấy rất khó xử sao?“ Bùi Hưng
Nam bỗng nhiên hỏi lại một câu.
Châu Mỹ Duy nâng mắt lên, tầm mắt của cô ấy vừa lúc va chạm phải ánh mắt sâu xa của anh ta. Vẻ mặt của cô ấy đột nhiên trở nên túng quấn, hơi nghiêng đầu, tròng mắt đảo quanh khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679070/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.