Cái gọi là đi cửa sau của Kiều Bích Ngọc.
Khi Châu Mỹ Duy nhìn thấy Lục Khánh Nam ngồi đối diện bọn họ, đầu óc cô ấy đột nhiên trở lên tỉnh táo, suýt chút nữa quên mất cậu Lục
không có chí lớn này.
“Tôi muốn được vào danh sách của buổi tuyển chọn lần này.” Kiều Bích Ngọc vừa mở
miệng đã trực tiếp vào thẳng vấn đề.
Sắc mặt của cậu Lục ngồi đối diện có chút khó nhìn, không nói gì, ánh mắt không tốt nhìn cô, nghiến răng kìm lại lửa giận có thể bùng phát bất cứ lúc nào.
Châu Mỹ Duy làm một khán giả yên tĩnh ngồi xem, trong lòng trộm cười, cái gọi là đi cửa sau của Kiều Bích Ngọc, hóa ra là đang hành hạ Lục Khánh Nam hahahaha.
“Cô gọi tôi ra đây chỉ vì chuyện này?”
Khuôn mặt anh tuấn của Lục Khánh Nam ngẩn ra, dùng sức đập bàn, lạnh lùng hỏi cô.
Đương sự Kiều Bích Ngọc không biết sống chết, rất thành thật thừa nhận.
Lục Khánh Nam không thể chịu nổi nữa, tức giận mắng cô: “Mấy năm nay cô không liên lạc với tôi, muốn lợi dụng tôi nên mới tìm tôi. Cô xem tôi là kẻ ngu sao? Kiều Bích Ngọc cô đừng có quá tự cao, ông đây dựa vào cái gì mà phải nghe cô chứ.”
Cậu Lục muốn phát hỏa, Châu Mỹ Duy run rẩy quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh, chuyện này dù sao cũng phải nhờ người ta giúp đỡ, nhẹ giọng một chút thì sẽ khả thi hơn.
Nhưng, Kiều Bích Ngọc lại hỏi một câu: “Vậy anh có giúp tôi không?”
Lục Khánh Nam dừng lại một chút, sau đó mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1679063/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.