Tết đoan ngọ ở nhà họ Quách.
Thật ra chẳng khác gì với nhà bình thường
ăn tết, người một nhà đoàn viên tụ tập ăn một
bữa tiệc lớn, ăn vài miếng bánh ú.
Nhưng so với những năm qua, quả thực
cũng có chút khác biệt.
“Kiều Bích Ngọc, sao bánh ú mà cô gói lại là
hình tròn?”
Gần đây cha mẹ của Lục Khánh Nam đã ra
nước ngoài du lịch, cậu Lục bi thương ở lại một
mình, dứt khoát chạy tới nhà họ Quách góp vui.
Lục Khánh Nam nhìn chằm chằm cái bánh ú
tròn trong tay, ngẫm nghĩ một lúc lâu.
Anh ta khá hoảng hốt: “Thứ này là cô làm
hả, ăn được không đó?”
“Không cho anh ăn.”
Má Kiều Bích Ngọc ửng đỏ, có chút thẹn
quá hóa giận hét vào mặt anh ta.
Cô không nói cho bọn họ biết, ban đầu cô
muốn làm loại bánh ú hình tam giác truyền thống
ở phía nam, sau đó… Không biết tại sao, sức cô
quá lớn, nắn một cái đã bẹp.
Cô nhìn đống gạo nếp trên tay, cuối cùng
quyết định vo tròn, dù gì cũng chỉ là hình dáng
mà thôi.
“Đây là cái bánh ú xấu nhất mà tôi từng
thấy.”
Lục Khánh Nam không nhịn được, ôm bụng
cười to.
“Lục Khánh Nam, anh cười cái gì, nó rất có
nội hàm.” Kiều Bích Ngọc trừng anh ta.
“Nội hàm? Nó nội hàm ha ha ha.”
Lục Khánh Nam cười lớn hơn.
“Nguyên liệu của số bánh ú này có đậu đỏ,
thịt muối, trứng vịt muối, nước sốt… Là bánh ú
mặn truyền thống ở phía nam.“ Bên phòng bếp,
dì Phương cười khẽ bưng một ít hoa quả đi tới.
“Mấy thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678936/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.