Gần một tuần, mỗi lần khi Kiều Bích Ngọc đi qua phòng làm việc,
luôn nhìn chằm chằm vào cánh cửa dày cộp với ánh mắt phức tạp, cô
muốn đi vào.
Những tài liệu cũ trong phòng làm việc khiến đáy lòng cô tràn
đầy các loại suy đoán.
Nhưng cô vẫn luôn không có cơ hội.
Nghe nói kỷ niệm năm mươi năm thành lập tập đoàn, Quách Cao
Minh đặc biệt bận bịu, mấy ngày nay cô thấy ngay cả Lục Khánh Nam
bọn họ cũng thường xuyên đến, mấy người bọn họ ở trong phòng làm
việc trao đổi tới khuya mới rời đi.
“Tôi không có mặt trong buổi lễ khai trương công ty mới
Venice…”
Bọn họ vừa mới ăn xong bữa sáng, điện thoại di động của Quách
Cao Minh lại bắt đầu đổ chuông.
Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới tiếng báo cáo, sắc mặt
Quách Cao Minh không tốt, lạnh giọng nói: “Chuyện nhỏ này cậu
cũng xử lý không được!”
Kiểu Bích Ngọc nghe thấy giọng nói đầy tức giận của anh, không
khỏi ngẩng đầu lên len lén dò xét.
Công ty bên kia dường như gặp phải một số rắc rối, bình thường
Quách Cao Minh đối với công việc đều là tùy tính, anh hiếm khi tức
giận về việc của công ty.
“Có phải những người ông Châu…” Ngay cả ông cụ ngồi ở giữa
sô pha cũng nhướng mắt nhìn anh.
Trên mặt Quách Cao Minh lộ ra một tia tức giận cũng không có
trả lời ông cụ, trực tiếp cúp điện thoại.
“Ông Châu bọn họ dù sao cũng đã ở công ty ba mươi năm, đừng
làm mọi chuyện quá cự tuyệt.“ Ông cụ Quách ý vị không rõ dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678856/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.