Chuông điện thoại di động vang lên từng lần một, ở trong căn
phòng bệnh yên tĩnh, lại có vẻ có hơi ầm ï.
Sắc mặt Doãn Thành Trung phức tạp nhìn điện thoại của mình,
anh biết, là Diệp Tuyết gọi điện thoại đến thúc giục anh ta về nhà…
Chỉ là giờ phút này, anh ta không nghĩ rời khỏi đây.
“Em họ à, lần này cậu đến thành phố Hải Châu không phải là vì
hôn sự sao, đến lúc đó nhớ gửi cho tôi tấm thiệp mời cưới đấy. Tôi và
chị dâu của cậu đều sẽ đến đúng giờ…“ Quách Cao Minh nhìn anh,
giọng nói lạnh lùng mang theo ý gì đó không rõ.
Doãn Thành Trung nghe được, trong nháy mắt sắc mặt âm trầm
xuống.
“Doãn Thành Trung, anh về đi.”
Kiểu Bích Ngọc sợ bọn họ lại đánh nhau giống như buổi sáng.
Nếu bàn về bản lĩnh, Quách Cao Minh tuyệt đối có thể đánh anh
thành tàn phế.
“Vậy em làm sao?” Doãn Thành Trung quan tâm hỏi lại.
“Cậu cảm thấy tôi sẽ làm gì cô ấy!”
Quách Cao Minh thấy dáng vẻ hai người bọn họ quan tâm lẫn,
sắc mặt không vui.
Lập tức anh khinh thường cười nói một tiếng: “Người nhà họ Kiều
ở ngay tại bãi đỗ xe, một lát nữa bọn họ lên đây, các người muốn để
bọn họ trông thấy hai người các người ở đây tình ý thắm thiết à…”
Doãn Thành Trung nghe được người nhà họ Kiều đến, khuôn mặt
hiện lên phức tạp.
Anh ta nhìn về Kiều Bích Ngọc ở đối diện, vội vã nói: “Bích Ngọc,
em nhớ chăm sóc cho mình thật tốt, có chuyện gì thì trực tiếp gọi
điện thoại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678848/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.