“Cửa không khóa!” Giọng nói thô kệch mang theo chút bực bội
vang lên.
“Người đâu?”
Lê Yến Nhi chỉnh quần áo của mình cẩn thận xong, sắc mặt cũng
rất khó coi, lập tức chạy tới.
Trên hành lang trống rỗng, không có một bóng người.
“Hình như vừa rồi tôi thấy có bóng đen đi về bên này?“ Một
người trong đó hoài nghi.
“Có thể là nhìn nhầm rồi, Civilize rất chú trọng riêng tư của khách
hàng, hơn nữa tầng 35 của chúng ta còn có bảo vệ riêng…”
“Hành lang và thang máy hẳn là có camera, quán Civilize này là
ai mở, tôi đi tìm ông chủ!” Vẻ mặt Lê Yến Nhi kiêu ngạo, cô ta luôn có
chút lo lắng.
Những người khác nghe đến đó, đều lộ ra biểu cảm phức tạp:
“Yến Nhi, ông chủ của quán bar này có khả năng là… Tôi nghe nói,
nghe nói là cậu chủ của nhà họ Quách…”
Quách Cao Minh.
Không thể để anh biết, tuyệt đối không thể!
Lê Yến Nhi lập tức mở to mắt, trong đôi mắt cô ta hiện lên vẻ kinh
hoảng, vẻ mặt nhanh chóng lạnh lùng hơn, lớn tiếng nói với đám diễn
viên: “Hôm nay tôi bị ép tới đây…”
Mấy người còn lại cảm thấy khó hiểu, nhưng thấy Lê Yến Nhi
khẩn trương như vậy, lập tức nghĩ tới chuyện gì đó?
Chẳng lẽ kim chủ thần bí đứng sau lưng cô ta, nâng đỡ cô ta
chính là…
“Mấy người còn đứng ngốc ở đây làm gì, đi tìm cho tôi! Nhìn xem
vừa rồi có người ở ngoài nghe lén hay không…“ Trong lòng Lê Yến Nhi
rất bất an, gào to với bọn họ.
“Này buông ra, tôi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-cuc-cung-la-mot-tong-tai/1678835/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.