Đầu tháng hai, ông chủ Kim Quý Sinh lại ghé qua viện hải dương, theo lệ thường triệu tập nhóm quản lý mở hội nghị, cuối cùng giữ Trình Tuấn lại nói chuyện trong chốc lát.
Kim Quý Sinh lúc họp đeo một đôi kính mắt xem văn kiện, sau khi những người khác lục tục rời phòng họp, hắn cũng đóng tập hồ sơ lại trực tiếp hỏi Trình Tuấn, "Trình Tuấn, cậu là người vịnh người cá đi."
Trình Tuấn đầu tiên là sửng sốt, lập tức lại nghĩ tới việc Kim Quý Sinh xây dựng khu sinh vật biển ở vịnh người cá nhất định là biết tình huống dân di cư bên kia, vì thế cũng không cảm thấy kỳ quái, "Đúng vậy, bà ngoại tôi là dân địa phương, lúc tôi ba tuổi được bà nuôi nấng, mãi cho đến khi lên trung học mới rời nơi ấy."
Kim Quý Sinh gật gật đầu, từ mũi gỡ kính mắt xuống, nhéo nhéo cái mũi, "Nếu như thế, vậy bà ngoại của cậu sắp xếp thế nào? Tôi có xem qua danh sách dân di cư, bà ngoại cậu đã qua đời, vậy khoản tiền bồi thường của bà chắc là cậu nhận đi?"
Trình Tuấn trong lòng nghĩ thầm, ông chủ sao lại quan tâm chuyện cá nhân của hắn quá vậy.
"A, cậu đừng nghĩ nhiều, chỉ là vì tôi xây dựng sản nghiệp ở bên kia, trong lúc vô ý biết tới tin tức người dân bên đó, mà cậu vừa vặn là người làm việc chỗ tôi cho nên thuận tiện hỏi một chút, cậu có cần tôi giúp gì không thôi." Kim Quý Sinh nhướng mày mỉm cười, "Cậu cũng biết, chuyện di dời dân này cũng phức tạp, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-cua-con-toi-la-ca-heo/1332931/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.