Chuyện là như vậy, nàng vốn là ở chính phòng của mình, nhưng người hầu đột nhiên báo lại, nói Tố Vân đột nhiên động thai khí, mặc dù đã mời đại phu tới xem nhưng tình huống như cũ rất nguy hiểm. Bọn họ không làm chủ được, chỉ đành phải xin nàng tới.
Hỏi thiếu gia, bọn họ nói hắn bởi vì khẩn trương quá độ căn bản không dám tới đây.
Cho nên, hiện tại Kinh Kinh làm làm trấn sảnh chi bảo (sửa từ câu trấn sơn chi bảo) ngồi ở chỗ này.
Tố Vân vẫn luôn ở bên trong chưa hề đi ra, chỉ có hai nha đầu đi tới đi lui.
Vừa muốn gọi một người đến hỏi rõ ràng, nha đầu nói: “Phu nhân có phải khát hay không, ta đi rót ly nước cho ngài.”
“Không phải, ta là muốn hỏi ngươi tình hình như thế nào?”
“Còn chưa có tỉnh lại.”
Một ly trà bưng lên, đây đã là chén thứ hai rồi. Linh nhi cũng khát, mà nha đầu vừa đúng cũng chuẩn bị cho nàng một ly.
Người nếu như đang thời điểm chờ đặc biệt khát, cho nên bọn họ đều uống trà.
Chỉ chốc lát sau, Kinh Kinh cảm giác mình mệt mỏi, nàng ngã ở trên bàn, nặng nề ngủ. Nàng chưa từng ngủ sâu như qua, chợt bỗng nhiên cơ hồ có chút lạnh thấu xương làm cho nàng trong giây lát tỉnh lại.
“A......” Ôm đầu của mình, phát hiện trán thế nhưng chảy xuống máu.
Đang choáng váng, có người ở bên tai nàng nói: “Thật xin lỗi, nhất thời không ôm lấy, ngươi không sao chứ?”Thanh âm là Diêu Viễn Từ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-chong-doc-than-dua-rat-vui/2939003/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.