Chạng vạng tối thời tiết có chút âm u, Diêu Thiên ngồi câu cá ở ao sau núi phía sau phủ quốc sư. Nơi này hoàn cảnh yên tĩnh, cũng không có người quấy rầy rất thích hợp một người ngồi một mình buông cần xuống câu. 
Hắn thích ngồi câu cá, có thể để người ta hoàn toàn trầm tĩnh lại. 
Gợn sóng hơi dập dờn từ từ lay động cực kỳ yên ả, hắn hít một hơi, hình như quên mất sự vật xung quanh. 
Đột nhiên, nghe được có động tĩnh sau lưng, quay đầu lại nhìn thấy một cái bóng dáng nho nhỏ ôm một cái dù từ trong bụi cỏ đi tới. Bụi cỏ quá cao làm nàng có vẻ có chút nhếch nhác, rốt cuộc không biết là bị cái gì dính vào một chút. 
"Ai da. . . . . ." Người ngã, một cái dù lại lăn xuống bên chân hắn. 
Diêu Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, để cần câu xuống đứng lên nhặt cái dù lên rồi đi tới bên cạnh bụi cỏ cúi đầu hỏi "Ngươi không sao chứ?" 
Kinh Kinh ngẩng đầu lên, lau một cái lá cỏ trên mặt cười nói: "Không có việc gì." 
Diêu Thiên đưa ra một cái tay nói: "Mau dậy đi, làm sao ngươi một người chạy đến nơi đây? Bọn hạ nhân đâu?" 
Kinh Kinh đưa tay đặt lên bàn tay công công, cảm thấy tay của hắn vừa lớn lại vừa ấm. Trong lòng kích động một chút, mới nói: "Bọn họ đều đi cất quần áo rồi, mang các loại sách về chỗ cũ. Ta nghe nói A Cha tới nơi này câu cá, sợ ngươi không mang dù sẽ bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cha-chong-doc-than-dua-rat-vui/2938928/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.