Cho dù tình cảm không ra sao cả, cuộc sống vẫn cứ tiếp tục, không còn ai nhắc tới Tô Nhượng với cô nữa, dường như tất cả đều theo trận rối rắm này biến mất, trong lòng cô anh thuộc về một góc đã bị khóa lại, nặng nề đè nén tiến vào chỗ sâu nhất, vứt không được mà nhận thì không thể. 
Lương Hạ Mạt hiển nhiên là thợ săn nhiều kinh nghiệm, bắn trúng con mồi rồi chó nó biết tao sẽ thả mày, sau đó sẽ lẳng lặng đứng bên cạnh cái bẫy nhìn nó vùng vẫy, sống chết tuyệt đối không thoải mái cho nó một đao. 
Trì Đông Chí ghét mỗi ngày làm con mồi, hàng ngày một mình đối mặt với hai bà mẹ thật sự rất khó khăn, đơn giản là cứ nhắc đi nhắc lại ý kiến rời khỏi đội cảnh sát hình sự, hi vọng có thể đi tới cơ sở ở nông thôn để làm việc một khoảng thời gian ngắn. Lý Trường Hà khuyên cô nên suy nghĩ cẩn thận, đây không giống như đi mua vàng, đối với cô mà nói, không có bất kỳ ích lợi gì. 
Trì Đông Chí cũng có chút do dự, dứt khoát mua một vé xe lửa, tự cho mình nghỉ phép, xung phong đi trước thể nghiệm đời sống nhân dân ở đó. 
Lúc cô nằm trên giường của chuyến tàu đêm nhận được tin nhắn của Lương Hạ Mạt: Tuần sau anh về. Không nói một chữ tới chuyện khác, không giống phong cách của anh. Cô nhớ tới mấy ngày năm đó bức hôn anh, mới đầu rất quyết liệt, sau đó bởi vì Tô Nhượng xuất hiện khiến cho bản thân cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xuong-suon-thu-hai/2167729/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.