Buổi tối ở sở cảnh sát bận đến gần chín giờ, nhận được điện thoại của VươngThục Hiền, nói là buổi chiều bị trật cổ chân, trước tiên Trì Đông Chí cố gắng kết thúc hết công việc sau đó thuê xe đi về nhà mẹ chồng.
Phòng khách rất tối, chỉ mơ hồ thấy trên ghế sa lon có một bóng dáng ngảnghiêng, Trì Đông Chí lo lắng tình trạng thương tích của Vương ThụcHiền, cũng không còn lưu ý vật dưới chân, đi mấy bước liền đụng vào mộtcái gì đó khiến cho cô mất thăng bằng, cảm giác có vật nặng rơi xuốngđất, bắp đùi cạnh ngoài lập tức trở nên đau rát .
Đèn phòng khách được bật sáng lên, Lương Hạ Mạt mới vừa tỉnh ngủ, thấy một đôi mắt đang nhìn thẳng vào mắt cô, thật lâu sau mới hoàn hồn lại vội đi tới kiểmtra thương thế của cô.
"Có bị thương ở đâu không? Cho anh nhìn xem."
"Không cần."
_Truyện được chuyển thể và đăng chính thức tại diễn đàn Lê Quý Đôn.com bởi Thiên Yết_
Trì Đông Chí hất tay của anh ra, đứng lên, thân thể có chút không vững.
"Đụng cái gì, lại bướng bỉnh rồi, nghe lời anh."
Không nói lời nào, Lương Hạ Mạt cúi xuống bế cô vào phòng ngủ, gần nhưcởi quần của cô ra, kiểm tra khắp cơ thể một lần. Bắp đùi cạnh ngoài đãhơi sưng lên, có vết bầm tím rất to.
Trì Đông Chí có chút dở khóc dở cười, động tác này quen thuộc, giống như là bọn họ đã quên đi việchai người đang suy nghĩ đến vấn đề ly hôn .
Cho tới bây giờ Lương Hạ Mạt cứ như vậy, chỉ cần anh nguyện ý, dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xuong-suon-thu-hai/112687/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.