Khi Mộc Tiểu Thụ đến Leukerbad thì trời đã chập tối.
Thị trấn nhỏ Thụy Sĩ nằm ở chân núi đã dần dần mở đèn.
“Ai có thể tưởng tượng được buổi sáng chúng ta còn ở Vatican, bây giờ đã tới đây rồi?” Mộc Tiểu Thụ hà hơi lạnh. Nhiệt độ không khí ở đây còn thấp hơn tại Ý nhiều, nghiễm nhiên đã vào mùa đông rồi.
Kì Tấn Khiêm mở ra áo khoác ngoài kéo cô vào lòng: “Chúng ta tìm một chỗ giải quyết bữa tối.”
Hai người đi theo ánh đèn tới một quán cơm nhỏ.
Quán cơm bằng gỗ hiển nhiên đã được xây dựng một thời gian, bảng hiệu dưới mái hiên nằm nghiêng một bên.
Nhiệt độ bên trong quán cơm cao hơn bên ngoài rất nhiều, đèn treo kiểu cũ màu vàng ấm áp treo trên trần nhà. Trong quán cơm đặt rải rác vài chiếc bàn, mấy vị du khách ba lô tụ họp tại bàn uống bia trò chuyện. Bên hông tiệm khảm một lò sưởi lớn trong tường, người đàn ông mập mạp tóc xoăn màu nâu đang cuộn người trong sofa ngủ ngon lành. Bên cạnh anh ta có hai cô bé tóc vàng ngồi trên thảm, mặt mũi hai cô bé mang theo vẻ thanh tú đặc trưng của người Bắc Âu.
Không còn bàn trống, Kì Tấn Khiêm dắt Mộc Tiểu Thụ gia nhập mấy người du khách trẻ tuổi người Tây Ban Nha.
Mộc Tiểu Thụ ăn bánh mì đen uống bia nóng, lắng nghe Kì Tấn Khiêm tán gẫu với ba người thanh niên Tây Ban Nha kia. Cô không hiểu tiếng Tây Ban Nha, nhưng vẫn lắng nghe một cách đầy hứng thú. Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401793/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.