Khi đến Quỳnh Tạ thì bữa tối vừa kết thúc. Người nhà họ Mộc nghe theo yêu cầu của ông cụ Mộc tụ họp cùng ăn bữa tối, lúc này còn chưa rời khỏi.
Mộc Tiểu Thụ đang cởi dây an toàn, quay đầu nói với Kì Tấn Khiêm ở bên cạnh: “Anh ở đây chờ em, hay là lát nữa tới đón em?”
Anh đáp: “Tối nay anh không có sắp xếp gì cả, anh ở đây chờ em.”
Trong nháy mắt mặt mày cô rạng rỡ: “Nếu anh cảm thấy chán thì có thể đi dạo xung quanh. Cảnh sắc nơi này cũng không tệ.” Nghĩ lại cô cảm thấy không ổn, “À, anh hẳn là rất hiểu biết về nơi này, nhà anh hình như cũng ở đây?” Nhà họ Kì quả thật có một ngôi nhà tại Quỳnh Tạ.
Anh lắc đầu: “Đó là nhà của ba mẹ anh, anh rất ít khi đến.”
Cô kinh ngạc: “Anh không sống cùng ba mẹ ư?”
Anh gật đầu: “Họ có cuộc sống của họ, anh đã dọn ra ngoài từ lâu.”
“Cô độc như vậy?” Cô ngạc nhiên.
Anh bật cười, vươn tay gõ trán cô: “Cái đó nên gọi là độc lập.”
Dừng một chút, anh hình như nghĩ tới gì đó, bèn nói thêm: “Tuy rằng anh hiếm khi sinh hoạt cùng ba mẹ, nhưng mà quan hệ giữa anh và ba mẹ rất hòa thuận. Họ luôn luôn tôn trọng quyết định của anh.”
Cô chớp mắt.
Anh nhoẻn miệng cười: “Nói cách khác, họ nhất định sẽ thích em.”
Cô bỗng nhiên có phần ngượng ngùng: “Này này, anh đi mau đi.” Dứt lời cô định bước xuống xe, nhưng thình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401785/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.