Đan Bá Phi tới đây làm gì?
Mộc Tiểu Thụ cũng rất tò mò, nhưng nghĩ lại, nơi này vốn là một trong những chỗ chơi bời cố định của Đan thiếu gia, không đến mới là lạ.
“Gần tới giờ rồi, hôm nay tan thôi.” Thích Công Húc rốt cuộc chỉnh xong dây đàn cuối cùng, anh ta phủi tay đứng lên.
Liêu Tĩnh trừng to mắt: “Cứ thế mà tan? Dựa vào gì tặng sân cho Fox? Dựa vào gì Đan Bá Phi tới thì chúng ta bỏ đi?”
Thích Công Húc túm lấy cái bao ở bên cạnh rồi vác trên vai: “Đêm nay vốn là Fox biểu diễn, chúng ta không phải đã diễn buổi chiều rồi sao?”
“Nhưng mà…” Liêu Tĩnh chưa từ bỏ ý định còn muốn đấu tranh.
“Còn nữa,” Thích Công Húc đút hai tay vào túi, vẻ mặt vô tội hỏi Liêu Tĩnh, “Đan Bá Phi là ai?”
Liêu Tĩnh: “…”
“Lão K và Joe đã đi trước, cô muốn một mình ở lại sao?”
“Không không không! Tôi đi ngay! Ngay lập tức!” Liêu Tĩnh nhảy dựng lên.
Mộc Tiểu Thụ ngẩn ngơ, nói cách khác đêm nay Wolf không làm việc? Cho nên Thích Công Húc cũng không muốn nhận cô vào ban nhạc, nhân cơ hội này đá cô đi? Ngay cả cách thức liên hệ với một người trong ban nhạc cô cũng không biết, nếu ban nhạc muốn đến quán bar hát, cô hoàn toàn không biết được.
Thích Công Húc, quá hèn hạ!
Mộc Tiểu Thụ đang muốn phát cáu, lại bị thứ gì đó đập trúng đầu sợ tới mức hết hồn. Cô nhìn kỹ, là một phong thư dày cộm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401705/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.