Đồng hồ báo thức vang lên vài tiếng reng reng. Mộc Tiểu Thụ bật dậy, mau chóng rửa mặt đánh răng chải đầu, khi mọi thứ đâu vào đấy thì đã 6:50. Trường cao trung phụ thuộc đại học K 7:10 sẽ điểm danh.
Sau khi mở cửa phòng ngủ, Mộc Tiểu Thụ chỉnh lại đồng phục, bước chân chậm lại. Cô bình tĩnh đi vào phòng ăn, lễ phép chào hỏi từng vị trưởng bối, cô ôn tồn dùng xong bữa sáng, trước khi ra khỏi cửa còn không quên nói tạm biệt với bác cả.
Sau khi tầm nhìn không còn trông thấy nhà họ Mộc, Mộc Tiểu Thụ hít sâu một hơi, chạy như điên về phía trước. Đã có người ngồi xe đạp chờ tại cổng lớn của Quỳnh Tạ từ sớm.
“Tôi nói này Mộc Tiểu Thụ, cậu có biết hiện tại không còn kịp giờ không hả? Tôi thấy cậu từ trong nhà đi ra 50 thước còn rất bình tĩnh, quả thực chậm chạp khiến người ta ngứa ngáy.” Tả Trọng mất kiên nhẫn trừng mắt nhìn Mộc Tiểu Thụ.
“Bớt nói nhảm đi, cậu chạy lẹ mà.” Mộc Tiểu Thụ vô cùng lo lắng ngồi ở yên sau.
Tả Trọng hừ một tiếng, chân dài đạp một cái, xe như mũi tên tiến về phía trước: “Cậu đừng trông mong ngày mai tôi lại chở cậu.”
Mộc Tiểu Thụ không để ý tới cậu ta, cô biết tuy rằng lần nào cậu ta cũng nói vậy, nhưng ngày hôm sau vẫn sẽ kiên trì xuất hiện tại cổng lớn của Quỳnh Tạ. Đây là loại tình cảm đồng tâm hiệp lực sáu năm trời, đánh nhau đánh thành tình bạn.
Lúc đến cổng trường thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-xoai-gian-nho/2401671/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.