Thiệu Ứng Hi không quan tâm đứa bé là trai hay gái, anh nghĩ miễn là Thẩm Oánh sinh là được rồi.
Ba mẹ anh không phải loại người cổ hủ, con trai hay gái cũng đều giống nhau.
Sau khi nghỉ ngơi, mỗi ngày Thẩm Oánh ngủ đến đúng giờ là tỉnh giấc, đã lâu cô không được hưởng thụ cuộc sống thoải mái như vậy.
Ba mẹ chồng đối xử với cô rất tốt, hầu như ngày nào họ cũng mua rất nhiều thuốc bổ đến cho cô.
Trong thời gian mang thai, Thẩm Oánh căn bản không có việc gì làm.
Bên tổ chuyên mục đều do Lâm Thần và Thiệu Ứng Hi lo liệu.
Thẩm Oánh chưa bao giờ được thư thái đến thế.
Nghỉ ngơi rồi lại nghỉ ngơi, cô cũng khá lười biếng.
Tuy nhiên sau khi mang thai, tâm trạng Thẩm Oánh đã tốt hơn trước rất nhiều.
Khoảng thời gian Từ Dân Thành rời đi, cô luôn cho rằng mình không còn lý do để sống tiếp.
Cho đến khi cô mang thai, biết được trong bụng mình có một sinh mệnh mới nhú thì Thẩm Oánh lại có lý do để tiếp tục sống.
Làm mẹ sẽ trở nên mạnh mẽ, câu này người lớn nói không hề sai.
Thẩm Oánh nghĩ nửa đời sau của mình sẽ vì con mà sống.
…
Bởi vì mang thai nên mối quan hệ giữa Thẩm Oánh và Thiệu Ứng Hi đã gần gũi hơn trước rất nhiều.
Mỗi ngày Thiệu Ứng Hi đi làm về đều ôm Thẩm Oánh hôn lên bụng cô vài cái, sau đó lại trò chuyện với con.
Thẩm Oánh hoàn toàn có thể cảm nhận anh yêu thương con đến cỡ nào.
Thực ra như thế này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-va-dat/1737245/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.