“Vừa nãy gọi rất nhiều món cà ri, nhưng canh lại không gọi, biết tại sao không?”
“Vừa nãy ta vẫn cảm thấy kì lạ, tại sao vậy.”
“Ta muốn uống nước ép ngươi mua lần trước.”
“Nhưng chỗ đó cách đây khá xa, ngươi ở đây….”
“A Thái không phải ở đây sao? Sẽ không có chuyện gì đầu. Còn nếu để anh ta đi mua, ta sợ anh ta sẽ mua nhầm, không phải mùi vị đó.”
“Được, ta sẽ cố gắng về nhanh.”
“Ân.”
Sau khi nhìn thấy Hàn Kính ra khỏi phòng, Kim Tại Trung xoay người, nhìn ra cảnh sắc bên ngoài cửa sổ.
“A Thái, vào đây!”
“Kim thiếu gia.”
Trước đó được dặn dò đừng bên ngoài, A Thái đẩy cửa đi vào.
“Giúp ta gọi người phục vụ lúc nãy vào đây. Nhanh lên.”
“Vâng.”
“Tiên sinh. Muốn đem món ăn lên phải không ạh? Hay còn cần thêm gì nữa ạh?”
Cô phục vụ cung kính đứng trước mặt Kim Tại Trung.
“Đều không phải. Thật ra, ta muốn nhờ ngươi giúp ta môt chuyện.”
“Mời tiên sinh nói. Nếu như trong phạm vi phục vụ của chúng tôi, chúng tôi sẽ cố gắng làm ngài hài lòng.”
“Xin hỏi, ngươi biết tiếng Thái không? Oh, ta muốn ngươi giúp ta phiên dịch một thứ, là một bài hát.”
“Biết, trước hết ta muốn mạo muội hỏi một chút, ngài có phải đến từ Trung Quốc không ạh?”
“Đúng vậy.”
“Vậy thì tốt! Kì thực ta cũng là một nửa người Trung Quốc, cha ta là ngươi Trung Quốc, ta còn biết tiếng hoa!”
Nữ phục vụ liền thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-tuong-vi-mau-xanh-nuoc-bien/2460806/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.