CHƯƠNG 47
Sau khi Đặng Dũng đóng cửa lại, Trịnh Duẫn Hạo lấy ảnh ra, người trong ba tấm ảnh chủ yếu có 5 người: Kim Tại Trung, Hàn Kính, A Thái, hai đứa con sinh đôi của Hàn Kính. Tấm thứ nhất Kim Tại Trung hai tay bế một đứa trẻ, cười rạng rỡ, giống như đang nói gì với nó, Hàn Kính ngồi bên cạnh, trong nụ cười mang theo hạnh phúc, sau đó là A Thái sau lưng họ, làm việc nghiêm túc, một bộ dạng nghiêm chỉnh. tấm thứ hai, trên bãi cỏ, Kim Tại Trung hạnh phúc nhìn hai đứa trẻ đang vui đuà, Hàn Kính ngồi bên cạnh nhìn, chuyển sang A Thái lúc này đang cúi đầu ăn thức ăn trong tay. Tấm thứ ba, hai đứa trẻ đang chơi đùa, Kim Tại Trung nghiêng người nhận lấy nước từ tay Hàn Kính, nhìn Hàn Kính cười trong đó mang theo hạnh phúc, còn ánh mắt Hàn Kính nhìn cậu, trong mắt Hàn Kính lại mang vẻ sủng nịch, A Thái sau khi ăn cơm lại tiếp tục thực hiện nhiệm vụ.
Còn trên mặt Trịnh Duẫn Hạo hoàn toàn không có chút màu sắc cuả sự vui vẻ, ngược lại tràn đầy nộ khí. Ba tấm ảnh đã sớm bị vò thành một cục, một tay khác cầm lấy điện thoại ném ra xa! Tin nhắn [chú ý an toàn, có thể về sớm một chút không?] cũng tan nát theo chiếc điện thoại.
“Đại ca!”
Nghe thấy tiếng trong phòng, Đặng Dũng và Đào Chí Cương ở bên ngoài cũng mở cửa đi vào. Hai người còn chưa biết có chuyện gì xảy ra, Trịnh Duẫn Hạo đã đi đến bên cạnh họ.
“A Dũng, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-tuong-vi-mau-xanh-nuoc-bien/2460800/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.