CHƯƠNG 2
“Đừng lo lắng, hiện tại cũng chưa được tính là trễ, chắc không lâu nữa sẽ có người phát hiện thang máy xảy ra sự cố, giúp chúng ta thoát ra. Chú ý đến điện thoại, một khi có tín hiệu liền gọi điện ra ngoài.”
“Ân.”
Cứ như thế, thời gian chậm rãi trôi qua, ba người đã bị nhốt trong thang máy 1 tiếng lẽ 6 phút. Bên ngoài không có bất kì động tĩnh gì, dường như không có bất kì ai phát hiện bọn họ đang bị nhốt trong này. Kim Tại Trung cũng đã kể hết những chuyện cười mà mình biết rồi, tiếng cười của hai vị nữ nhân cũng trỡ nên miễn cưỡng và vô lực. Ngay tại lúc Châu Lâm sặp khóc thì trong không gian tối đen đột nhiên vang lên một hồi chuông điện thoại. Tả Lộ nhìn điện thoại của bản thân, tay cũng run lên, bấm vài lần mới bấm được nút bắt máy.
“Uy!?”
“Chu Khải Khôn.”
“Đúng, là ta. Ngươi vẫn đang tăng ca sao?”
“Bọn ta bị kẹt trong thang máy, ngươi mau tìm người.”
Âm thanh của Tả Lộ đã như muốn khóc.
“Ngươi đừng sợ, ta sẽ tìm người đến, ngươi chờ!”
“Uy, Chu Khải Khôn, Uy? Uy!?”
Tín hiệu đã đứt rồi, nhưng Kim Tại Trung cũng xem như thở phào nhẹ nhõm. Cậu không nghĩ sẽ bị nhốt trong đây lâu như vậy, nếu tiếp tục kéo dài e là bọn họ sẽ nguy đến tính mạng, may mà cuối cùng cũng có người biết.
“Người ban nãy chính là người theo đuổi tường vi sao?”
“Đúng, chính là người mỗi ngày tặng Tả Lộ tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-tuong-vi-mau-xanh-nuoc-bien/2460712/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.