Trong rừng có một cây tùng.
Đây là cây tùng duy nhất trong khu rừng này.
Không ai biết hắn có từ năm nào, tháng nào, vì duyên cớ gì mà sinh trưởng ở nơi đây.
Cây tùng đã sống cực kỳ lâu, cao dần lên theo mỗi năm, khoác lên mình chiếc áo xanh thẫm u buồn, ngày qua ngày, cô độc đứng giữa rừng sâu.
Mỗi khi có gió thổi qua, từng nhánh lá tùng của hắn sẽ lay động theo gió phát ra âm thanh xào xạc.
Những lúc như vậy, động vật trong rừng sẽ nói: "Nghe kìa! Cây tùng lại đang reo. Gió nổi lên rồi!"
Chỉ mình cây tùng biết, đó là tiếng lòng của hắn.
Tại sao chẳng có ai nghe hiểu lời hắn nói kia chứ? Cây tùng buồn bã nghĩ, sau đó rung rung cành lá mảnh khảnh, cất tiếng thở dài càng lúc càng nặng nề.
Cứ thế mà trôi qua rất nhiều, rất nhiều năm.
Mùa xuân đến, cây tùng vẫn đứng đó một mình, nhìn vô vàn loài chim chóc muôn màu bay lượn xung quanh, nhưng chẳng có chú chim nào muốn đậu lên cành của hắn cả.
Hắn nhìn cây cối xung quanh đều mọc ra những chiếc lá mới xanh mướt và trong suốt, hắn thì vẫn khoác lớp áo xanh đậm u sầu như cũ.
Vào hè, tiếng ve như sóng biển, từng đợt từng đợt đập vào những thân cây khiến chúng đung đưa nhè nhẹ, êm ái mơn man như những cụm rong biển và san hô dưới biển rộng thênh thang.
Mùa thu sang, cây cối trong rừng bắt đầu rụng lá. Từng chiếc từng chiếc một, từ màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-tung-va-buom-buom/2992764/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.