Trăng chưa mọc. Anh dắt lừa cho xe loạng choạng qua cầu, vợ trên xe rên rỉ. Anh cảm thấy bực mình. Một số xe chở tỏi đi về phía huyện lị. Anh nói: “Mình rên rỉ ghê thế. Đẻ đâu phải ốm?”
Vợ không rên nữa, trên xe toàn mùi tỏi, có cả mùi mồ hôi chua chua của vợ.
Nhà hộ sinh xã nằm giữa cánh đồng, phí sau là bãi tha ma, phía đông là những ruộng ngô, phía tây là những cánh đồng khoai lang, phía nam là những vạt tỏi mới bẻ ngồng. Cao Dương đánh xe vào trong nhà hộ sinh, dừng lại tìm khoa hộ sản. Khoa sản chỉ có một buồng. Anh định gõ cửa thì bị một người giữ tay lại. Trời tối không rõ mặt, chỉ nghe người ấy bảo: “Đừng gõ, trong ấy có người đang đẻ.” Giọng rất ấm, mép đang ngậm điếu thuốc, chốc chốc lại lóe sáng trên khuôn mặt mờ ảo, thuốc rất thơm.”
- Vợ tui sắp đẻ – Cao Dương nói.
- Phải xếp hàng thôi! – Người kia nói.
- Đẻ cũng phải xếp hàng?
- Chuyện gì thi không xếp hàng? – Người kia hỏi lại.
Cao Dương trông thấy bãi đất trống trước nhà hộ sinh có hai cỗ xe trâu, một xe thường, hai xe đẩy tay, gióng xe vắt lên một chiếc đệm.
- Vợ anh đang ở trong kia phải không?
- Ờ.
- Sao không thấy động tĩnh gì?
- Động rồi.
- Trai hay gái?
- Chưa biết! – Người này đến bên cửa sổ, ghé tay nghe ngóng.
Cao Dương trở ra cổng, đánh xe vào sân.
Trăng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-toi-noi-gian/2533407/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.