Nếu bây giờ Diệp Xán có đuôi thì có đã ngoe nguẩy tít lên bầu trời rồi, cậu dương dương tự đắc lại giả vờ thận trọng nói: “Anh nhìn lại anh đi, lúc nào cũng không đề phòng bọn họ, suýt nữa lật thuyền trong mương rồi kia kìa. Không sao, tôi có kế hoạch đưa phật đến tây thiên, chỉ cần anh đồng ý…” – Đồng ý cái gì? Diệp Xán khựng lại, cậu không thể trơ mắt nhìn người ta hại Diệp Tự Minh nên mới muốn giúp hắn từ đầu, thực sự chưa nghĩ đến chuyện đòi lại cái gì đó: “… Khụ, chỉ cần anh khiến tôi vui thôi, tuần sau anh cần đi công tác thì cứ đi đi, để lại một trợ lý đáng tin cho tôi là được, đợi anh trở về, tôi chắc chắn sẽ giải quyết xong bọn họ.”
Diệp Tự Minh hơi ngừng lại, bỏ đi suy nghĩ tự thân nhổ cỏ tận gốc – so với việc tự làm thì hắn càng muốn Diệp Xán giúp hắn hơn, nghe có vẻ hai người thân mật hơn trước một chút. Thế là, một chuyện bé cỏn con chỉ cần một cú điện thoại là xử lý được lại biến thành chuyện lớn cần sắp xếp tỉ mỉ để lấy lòng em trai.
“Vậy làm thế nào em mới vui?” – Diệp Tự Minh hỏi: “Hôm nay tan làm anh mua bạch tuộc chiên gần đại học Đông Linh cho em được không?”
Diệp Xán nói: “Không muốn.”
“Game của em có skin mới đúng không? Anh nạp thêm tiền vào thẻ cho em nhé?”
“Dạo này tôi không chơi game, lừa Diệp Tự Vinh thôi.” – Diệp Xán hơi dừng lại, dùng ánh mắt quái lạ nhìn Diệp Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-the-bat-nat-anh/653184/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.