Diệp Xán và Diệp Tự Vinh ra ngoài hơi lâu, khi hai người về phòng, mấy người trong này đã uống không ít, khoác loác pha trò, nói chuyện không kiêng kỵ gì cả.
“Hai cậu em đây đi đâu để hít thở không khí thế, uống hết rượu rồi này.” – Người chị họ nói chuyện với Diệp Xán khi nãy nói đùa: “Chẳng lẽ thông khí là giả, trốn rượu mới là thật?”
Diệp Tự Vinh cũng cười nói: “Chị này, chị nói gì thế. Lúc nãy em họ không thoải mái thật, em đi dạo hai vòng với em ấy thôi.”
“Mày đừng giải thích, giải thích tức là che giấu, nói gì cũng không được tha, phải phạt rượu!” – Bạn thân Diệp Tự Vinh hét lên, một đám trai gái hùa theo, trộn xong mấy loại cocktail thành một ly màu sắc sặc sỡ, trong tiếng ồn ào hô “Phạt rượu”, ly cocktail đã bị đặt lên tay Diệp Tự Vinh và Diệp Xán.
Diệp Tự Vinh thấy không từ chối được, chỉ có thể giả vờ phóng khoáng nói: “Đùa à, bọn mày thấy tao trốn rượu lúc nào! Nhìn đây này, tao uống hết!”
Gã ngửa đầu, ba ngụm đã nuốt sạch ly rượu cay độc vào bụng, một đám hồ bằng cẩu hữu vỗ tay khen hay, sau đó mọi người cùng quay sang giựt giây Diệp Xán.
Diệp Tự Vinh sảng khoái uống ly rượu này, một phần là không thể trốn được, một phần là gã nghĩ nếu gã uống thì Diệp Xán cũng phải uống theo. Một thằng ranh cả ngày chỉ biết chơi game… Chắc chắn không biết uống rượu đâu. Diệp Tự Vinh chẳng có ý tốt gì với cậu, mà trong này cũng không phải chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-the-bat-nat-anh/653181/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.