Nhân viên rửa tấm ảnh ra, đưa hai tấm cho Hách Nhược Đồng và Khúc Bình.
Tả Tiễn bỗng thấy nhẹ lòng hơn khi nhìn hai cô gái đã khôi phục trạng thái như trước, nội dung trò chuyện của họ đều xoay quanh kỳ vọng về tương lai.
Nếu như chưa tự mình trải qua hậu quả của bạo lực internet thì chẳng thể tưởng tượng được.
Nàng không muốn vì mình mà có người vô tội bị tổn thương.
Vì tính chất công việc nên Tả Tiễn và Lục Tinh Nhàn chỉ đưa cả hai đến cửa thôn rồi chờ xe đến đón.
Mùa du lịch đã qua, thường thì du khách chỉ giới hạn ở phụ cận dưới chân núi, lên trên một đoạn là thôn dân, phần còn lại là những đoàn phim ngoại lai.
Hơn nữa đang là giờ cơm trưa, ăn xong rồi ngủ một giấc, sau giờ này thì thời tiết lại quá nóng bức. Lúc này khá ít người, vì quá nóng mà đường vắng đến mức thị giác kém vẫn có thể nhìn rõ ràng.
Xe đến đón dần đi xa tầm mắt cả hai, Tả Tiễn lắc lắc đôi tay đang nắm cùng Lục Tinh Nhàn, xoay người trở về.
Ánh nắng rất gắt, lúc đi cả hai có đem dù, tuy không quá lớn nhưng che được một vùng nhỏ cũng đủ rồi.
Ven đường không có ai, hoa dại bên lối mòn nở rộ. Không phải đường tráng nhựa, thỉnh thoảng sẽ văng lên ít đất bụi theo bước chân, đi được một đoạn nhìn xuống thì đầu gối cả hai đã xám xịt.
Rất ít khi trải qua chuyện thế này, Tả Tiễn vui vẻ, hiếm có dịp được nghịch ngợm, nhảy qua nơi này rồi dậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-sung-sinh-kieu/1193993/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.