Mình thích con trai.
Doãn Ngư sợ đến mức suýt bật dậy khỏi giường.
Đương nhiên cái bật dậy của cậu cũng không khác dáng ngồi bình thường là bao, đơn giản chỉ khác ở đứng và ngồi mà thôi: Cả thân trên đầu tóc rối bù cộng thêm đôi môi hơi hé ra, thoạt nhìn lại ngốc nghếch đến đáng thương.
Ôn Phủ, là Ôn Phủ!
Ôn Phủ đang nói chuyện với cậu!
Ôn Phủ muốn gặp cậu!
Doãn Ngư thiếu nghị lực đưa tay nhéo má mình, sau khi chắc chắn bản thân không nằm mơ liền vô thức vén chăn lên, chui thẳng vào nhà vệ sinh. Cậu té chút nước lên mặt mình để tỉnh táo lại đôi chút.
Âm rung của điện thoại nhanh chóng khiến cậu dừng lại.
[^_^]
Ôn Phủ gửi cậu một icon mặt cười.
Doãn Ngư đứng chôn chân tại chỗ.
Giống như tiếng phanh gấp kêu ầm một tiếng trong phòng ngủ yên lặng, căn phòng lại rơi vào sự im ắng vô tận, chỉ có tiếng trái tim của Doãn Ngư là đập ngày một vang dội, ngày một mãnh liệt. Một lúc sau, cậu từ từ đưa tay chạm vào khuôn mặt nóng bừng của mình, từng bước tiến lên phía trước, nín thở cúi người trước chiếc điện thoại.
... Cậu muốn tán gẫu cùng Ôn Phủ.
Doãn Ngư không có nhiều bạn bè nên tự nhiên không biết cách trò chuyện với người khác, cho dù là trên mạng hay ngoài đời, lời của cậu cũng rất cứng nhắc, biểu tượng cảm xúc được sử dụng ít tới đáng thương. Mỗi lần cậu buôn chuyện với Vạn Tinh, cô đều sẽ cạn lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-si-ro-duoc-thuong-tham-di-cua-be-vo-minh-tham-thuong/2851106/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.