Đại hội thể thao mùa thu ban đầu dự kiến diễn ra vào cuối tháng 9 nhưng bị hoãn lại do trời mưa nên các lớp vẫn tiếp tục đến lớp theo lịch bình thường. Vào thứ bảy tuần này, những đám mây đen đang tụ tập trên bầu trời. Hiểu Thanh làm xong bài tập về nhà, mang theo chiếc cặp trống của mình xuống tầng hầm thư viện.
Khoảnh khắc nhìn thấy Trần Kỳ, cô có chút ngơ ngác. Cậu tựa vào chiếc xe đạp mới toanh chơi điện thoại, nghe thấy tiếng động, cậu nhướng mày nhìn cô: “Này.”
Hiểu Thanh ngạc nhiên: “Sao cậu lại đến đây?”
“Đợi cậu đó.”
“Đợi tớ mà lại có thể ngang nhiên chơi điện thoại à?”
“Giáo viên tan làm rồi, cậu muốn cáo trạng cũng không tìm được ai đâu.” Trần Kỳ đứng thẳng người: “Đây là chiếc xe đạp tớ mới mua, trông cũng được mà nhỉ?”
Hiểu Thanh nghĩ thầm, cậu rõ ràng là sợ mệt nhất: “Cậu chạy được à?”
“Chiếc xe này xuất hiện ở đây cho thấy rõ tớ đã đạp xe từ nhà đến trường.” Cậu đỡ xe ra trước, Hiểu Thanh theo phía sau. Cô có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng nhất thời sợ làm phiền ý tốt muốn đợi cô của cậu. Cô vừa vui vừa bối rối, lẽ nào điều này có nghĩa là sau này họ có thể cùng nhau đi học và về nhà?
Trần Kỳ không biết sự im lặng của cô là có ý gì, sau khi ra khỏi cổng trường thì để cô dẫn đường, sau đó giảm tốc độ đi theo cô.
Hiểu Thanh thỉnh thoảng sẽ nhìn lại để xác nhận liệu cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quyt-duoi-dam-may-den/3645781/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.