Trong bữa liên hoan Tết Dương lịch, giáo viên mỹ thuật đã đặt một giá đỡ máy ảnh trong khán phòng. Một số học sinh mời bố mẹ đến trường, nhà thi đấu phút chốc trở nên náo nhiệt hẳn. Hiểu Thanh đeo kính ngồi ghế khán giả, nhìn sân khấu lấp lánh lại có cảm giác không chân thật, đợi khi tiệc liên hoan trôi qua một nửa, cô bèn rời khỏi nhà thi đấu trong tiếng nhạc.
Ngoài trời, không biết tuyết bắt đầu rơi từ lúc nào, những hạt tuyết rơi xào xạc như những miếng nilon lớn, nhăn nheo.
Tòa nhà giảng dạy cách nhà thi đấu không xa, ngoại trừ văn phòng ở tầng hai và tầng bốn, các cửa sổ khác đều không bật đèn. Hiểu Thanh chuyển hướng đi đến thư viện, giáo viên trông coi thư viện sớm đã tan làm. Trên đường đi, rất nhiều bạn học từ siêu thị trở về, tay cầm túi đựng đồ ăn vặt, vừa nói vừa cười, Hiểu Thanh chợt không biết nên đi đâu, trong lúc đang ngơ ngác, một bóng người quen thuộc đi về phía cô.
Trần Kỳ mặc đồng phục học sinh giống cô, bên trong mặc một chiếc áo hoodie siêu dày. Cậu đội mũ áo lên, nhìn thấy cô thì mỉm cười: “Trời lạnh thế còn đi lang thang bên ngoài, mấy tiết mục không hay sao?”
“Hay.”
“Cậu chê ồn đúng không? Đúng là có bệnh sợ đám đông mà.”
Hiểu Thanh dừng bước, hỏi cậu: “Vậy còn cậu, lang thang ở đây làm gì?”
“Tớ đói bụng, đi mua xúc xích chiên ăn.”
“Xúc xích chiên đâu?”
“Ăn hết rồi.” Trần Kỳ hỏi cô đi đâu, Hiểu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quyt-duoi-dam-may-den/3623235/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.