Kỳ Sùng biết Minh Trăn thật sự thích mình.
Mặc dù có nhiều lúc tiểu cô nương sẽ nói dối nhưng đại đa số thời gian đều rất tinh ranh, sẽ nói thật lòng trước mặt hắn.
Hắn ôm Minh Trăn vào lòng: “Cô cũng thế, Cô yêu A Trăn nhất.”
Vì đây là người hắn yêu, cũng là người hắn khắc sâu vào lòng.
Minh Trăn mềm mại dựa sát vào lòng hắn, trong khoảng thời gian ngắn này, Kỳ Sùng cảm thấy được công dụng của thuốc này quá nặng.
Nội lực Ngu Hoài Phong truyền cho hắn đã tiêu tán hết, nếu không giải được thì đêm nay Kỳ Sùng không thể nào rời khỏi phủ An Quốc công. Người thường làm sao có thể bay qua bức tường cao ở phủ An Quốc Công được.
Minh Trăn sờ sờ xuống dưới: “Điện hạ, ngài mang theo bảo đao lên giường sao? Bảo đao chạm đến ta rồi.”
Thân thể Kỳ Sùng cứng đờ, cầm lấy cổ tay Minh Trăn: “Đừng nhúc nhích.”
Minh Trăn không hiểu rõ.
Kỳ Sùng nhắm mắt lại: “A Trăn ngốc.”
Tim Kỳ Sùng đang đập mạnh mẽ, thật ra hắn còn rất trẻ, tuổi không chênh lệch với Minh Trăn bao nhiêu cả. Bản thân đã trải qua những gì, từ trong ra ngoài đều mang theo hơi thở thành thục, thận trọng, hơn nữa địa vị quá cao, công trạng quá nặng, bao người đều xem nhẹ Tần vương điện hạ mới hơn hai mươi tuổi này.
Lúc gặp Minh Trăn, hắn vẫn là một thiếu niên đơn độc, bây giờ đã trở thành nam nhân mạnh mẽ, cường đại khiến người khác cúi đầu xưng thần.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536876/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.