Minh Trăn né tránh ánh mắt hắn: “Ta… Ta không cố ý nhìn trộm đâu.”
Kỳ Sùng cầm lấy tay nàng, tay Minh Trăn vừa nhỏ bé lại lạnh lẽo, sắc mặt cũng tái hẳn đi.
Nhìn thấy một cảnh như thế, Minh Trăn cũng không hiểu rõ trong lòng mình có cảm giác gì.
Giống như một khối đá, nặng trịch.
Minh Trăn nhẹ giọng nói: “Điện hạ đừng để ý đến người khác, được không?”
Đại khái là có hơi hơi h4m muốn chiếm hữu, những đồ vật khác đều có thể chia sẻ với người khác, chỉ có Kỳ Sùng là không được.
Minh Trăn không thích điện hạ ở cùng với các nữ nhân khác. Nàng không phải là cô nương tốt, nàng cũng có tâm tư riêng.
Nhưng điện hạ tiếp xúc với rất nhiều người, quen biết với rất nhiều người. Hơn nữa điện hạ vĩ đại như thế, chắc chắn người muốn bên cạnh điện hạ sẽ rất nhiều
Kỳ Sùng nâng cằm nàng lên, từ trên cao nhìn Minh Trăn chăm chú: “Vì sao?”
Trên người tiểu cô nương có mùi hương dịu nhẹ khiến cho người khác ý l0ạn tình m.ê.
Kỳ Sùng lại nhớ đến buổi tối hôm đó, rõ ràng bị hắn hôn đến bật khóc, nàng đã muốn ghi hận hành vi bá đạo đấy của hắn nhưng vẫn mềm nhũn mà ôm lấy cổ hắn như cũ, ở trên vai hắn nhẹ nhàng nức nở.
Có thể có được nàng, lại như chưa từng có được. Kỳ Sùng còn đang lo lắng mình sẽ làm hư nàng.
Trơ mắt thấy nàng ghen nhưng đến chính bản thân nàng cũng không biết mình đang ghen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536872/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.