Chương 22:
Minh Trăn xoa xoa cằm mình, uất ức tủi thân nói: "Điện hạ chả thương A Trăn.”
Kỳ Sùng đưa mắt nhìn nàng: "Không thương chỗ nào?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Minh Trăn tỉ mỉ kể ra: "Điện hạ không ở bên A Trăn này, để A Trăn đi này, còn làm đau A Trăn này, đủ thứ luôn,...”
Dấu tay đỏ trên da nàng rất lâu mới biến mất, Minh Trăn càng nói càng tức giận, nước mắt rơi xuống rồi cầm khăn tay lau đi: "Hừ."
Kỳ Sùng giữ tay Minh Trăn lại, lấy khăn lau cho nàng: "Được rồi, đừng khóc. Con vẹt này quá nổi bật, Cô sẽ cho người trả lại Kỳ Thưởng, ngươi không thể giữ lại chơi được."
Cả kinh thành chỉ có một con vẹt ngũ sắc, vốn ở trong tay Kỳ Thưởng, nếu để cho Minh Trăn mang về phủ An Quốc công chỉ sợ sẽ gây chú ý.
Vẹt ngũ sắc còn kêu to bằng cái giọng the thé: "Minh cô nương! Minh cô nương!"
Chắc hẳn Kỳ Thưởng dạy nó rất lâu mới được.
Kỳ Sùng đưa mắt nhìn con vẹt một cái, gia hỏa này dường như cảm nhận được Kỳ Sùng không dễ chọc, câu "Minh cô nương" thứ ba chỉ kêu một nửa đã im lặng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536794/chuong-22.html