Chương 10:
Minh Trăn vẫn còn tò mò nhìn chằm chằm bả vai của Kỳ Sùng, mặc dù Kỳ Sùng đã mặc y phục vào nhưng lúc nàng đi vào vẫn nhìn thấy chỗ quấn băng gạc thật dày đó.
Lúc trước thỏ nhỏ của Minh Trăn bị báo cắn bị thương, Thiên Cầm tỷ tỷ cũng băng thỏ nhỏ như thế này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Sùng đặt bát thuốc xuống: "Sao nhìn Cô mãi thế?”
Hắn lớn lên tuấn mỹ, nếu như cười sẽ tỏa sáng như mặt trời ban mai rạng rỡ. Đáng tiếc Kỳ Sùng luôn lạnh lùng, ấn tượng đầu tiên của người khác đối với hắn không phải là dung mạo tuấn mỹ như thần mà là sự uy nghiêm lạnh lùng khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Minh Trăn đưa tay nhỏ đến đè lên bả vai của Kỳ Sùng: "Điện hạ bị thương sao? Đau đau."
Kỳ Sùng không quen có người dựa sát vào mình, ngón tay cong lên, gõ một cái vào trán Minh Trăn: "Chỉ là vết thương nhỏ, không đau."
Minh Trăn ngẩng mặt: "Điện hạ ngủ nhiều... À, ăn nhiều cơm hơn nữa."
Kỳ Sùng nhìn tiểu nha đầu này nói năng không rõ ràng, sắc mặt cũng rất khẩn trương, dường như người bị thương là nàng vậy.
Mấy tháng qua, dù bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-quan-sung/2536769/chuong-10.html