Tống Nhiễm trợn tròn mắt, hoảng sợ đến mức đầu óc trống rỗng. Cô không nghĩ được gì cả, trong vòng một giây chỉ biết làm theo bản năng, bất chấp lao ra giữa đường ôm lấy bả vai Lý Toản kéo đến ven đường. 
Đám người ngoài ngõ lại ùa ngược vào, hoảng loạn chạy trốn. Từ đầu ngõ, bọn tấn công từng bước từng bước tiến vào, tiếng súng cũng theo đó mà liên tiếp vang lên. Đứa bé kia chạy đến đám khủng bố, gào lên bằng tiếng nước D: "Cook!" 
Tống Nhiễm vừa kinh hoàng vừa sợ hãi, không biết sức mạnh từ đâu ra, chỉ trong giây lát đã kéo được Lý Toản vào hành lang. Lúc này, thể lực cô đột ngột tiêu hao, máu dồn lên khiến gương mặt cô đỏ bừng, vậy mà cô không ngừng nghỉ một giây nào. Tống Nhiễm một tay ôm eo anh, một tay kéo lấy cánh tay anh, dìu anh chạy trốn trong con ngõ. 
Tay Lý Toản che mạn sườn, máu tươi tràn qua kẽ tay như suối chảy. Anh không nói được câu nào, gục trên vai Tống Nhiễm thở dồn dập. 
Tống Nhiễm cũng im lặng, không còn sức để nói chuyện, lại không dám nhìn vào lồng ngực anh, chỉ nhìn chòng chọc về phía đầu ngõ. 
Lê qua hết con ngõ nãy đến con ngõ khác, máu anh nhanh chóng thấm ướt quân phục ngụy trang, nhỏ thành giọt xuống đất. Hơi thở của anh càng lúc càng nặng nề, bước chân ngày càng chậm chạp khó khăn, chỉ chực chờ khuỵu xuống. 
"A Toản!" Tống Nhiễm trở người ôm lấy anh, chống đỡ thân thể sắp ngã xuống. Anh quá nặng, cô gần như gãy cả lưng, trán túa mồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-olive-mau-trang/3986415/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.