Suốt chặng đường về trung tâm thành phố, Tống Nhiễm không nghe thấy tiếng súng đạn nữa.
Sáu, bảy giờ tối đi ngang qua bệnh viện dã chiến, thấy phía trước ồn ào náo nhiệt, cả nhóm quân lính và người dân nước D túa ra từ đầu ngõ, không ít tình nguyện viên và bác sĩ không biên giới cũng có mặt hòa vào dòng người.
Lý Toản dừng xe trước cổng bệnh viện, hỏi một bác sĩ đi ngang qua: "Xảy ra chuyện gì thế?"
"Đi dự đám cưới."
"Đám cưới?"
"Có một người lính kết hôn, nghe đâu là nhà gái cầu hôn trước. Bảo muốn tổ chức đám cưới trước khi ra chiến trường."
Tống Nhiễm tò mò nhìn đám đông: "Ai cũng có thể tham dự à?"
"Dĩ nhiên, đã là lúc nào rồi. Bây giờ cô gái kia đòi cưới vì muốn cổ vũ cho người yêu, cũng là cổ vũ cho mọi người trong thành phố."
Lý Toản và Tống Nhiễm đều im lặng, mỗi người ôm một tâm sự riêng.
Lý Toản dừng xe, quay đầu lại nhìn Tống Nhiễm, ướm lời: "Muốn đi xem không?"
Tống Nhiễm gật đầu. Khoan bàn đến hôn lễ này khác với những hôn lễ bình thường, duy chỉ việc muốn ở bên anh thêm được lúc nào hay lúc đó là cô đã không thể bỏ qua rồi.
Cả hai theo dòng người đi vào con ngõ, đến một nơi đổ nát sâu bên trong.
Nơi đây vốn là đền chùa, giữa đền có một đình đài cao vút, là nơi cầu nguyện, cũng là nơi tổ chức hôn lễ. Chỉ có điều đình đài đã bị đánh bom, chỉ còn tàn tích mái vòm và chóp đỉnh. Lan can gãy đổ xiêu vẹo, xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-olive-mau-trang/3986405/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.