Tống Nhiễm hơi ngập ngừng, "Anh không có nhiệm vụ sao?"
"Mấy ngày nay đội được nghỉ ngơi."
Cô quay đầu lại nhìn xe mình, Lý Toản tưởng cô do dự, bèn sải bước lên motor, quay đầu nhìn cô, "Sang đây."
Tống Nhiễm ngẩn người, rụt rè đưa tay chỉ vào xe mình, "Không đi xe em sao?"
"Xe em chậm quá." Lý Toản chê.
"Em thấy nhanh mà..." Tống Nhiễm còn đang lẩm bẩm thì Lý Toản đã đưa mũ bảo hiểm cho cô.
Tống Nhiễm nhận lấy mũ đội lên đầu, muộn màng nhớ ra sao anh lại biết cô muốn đến ngoại ô phía Tây? Lý Toản đội mũ xong, quay đầu lại thấy cô đang lơ đãng quên cài dây mũ, tự nhiên đưa tay đến. Lúc sắp chạm vào dây mới ý thức được gì đó, anh rụt tay lại, bảo: "Dây mũ."
"Hả?"
"Còn chưa cài."
"À."
Tống Nhiễm cài lại dây mũ bảo hiểm, giẫm lên bàn đạp, motor thoáng nghiêng đi, anh chống bằng một chân, giữ vững xe để cô trèo lên.
Cô ngồi xuống, hai tay nắm lấy phía sau yên xe, chỉnh lại tư thế ngồi, giữ một khoảng cách nhất định với anh.
"Ngồi vững chưa?"
"Vững rồi."
Lý Toản đề máy xe, chở cô rong ruổi về phía Tây. Tình hình giao thông trong nội thành không tốt, xe cứ chao đảo lắc lư. Sau lưng anh, Tống Nhiễm không tránh khỏi bị nhích dần về phía anh. Mỗi lần như thế, cô đều lúng túng dịch ra phía sau, song chỉ một lát sau lại nhanh chóng nghiêng ngả về phía trước.
Cứ thế va chạm liên hồi, cô chẳng thể ngồi yên, có lần thậm chí áp thẳng người vào lưng anh, làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-olive-mau-trang/3986403/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.