Tống Nhiễm thức trắng cả đêm. Trên màn hình laptop đang mở bài viết mẫu do Lưu Vũ Phi gửi, thừa nhận nội dung bài đăng hôm qua có thông tin sai lệch chưa được kiểm chứng, đợi cơ quan pháp luật điều tra.
Chín giờ sáng, cô định đứng dậy uống cốc nước, song vừa đứng lên thì người đã choáng váng quay cuồng, trước mắt tối sầm. Cô vịn lấy bàn gắng gượng hồi lâu, cơn chóng mặt mới lắng xuống.
Tống Nhiễm lại nằm xuống giường. Suốt đêm cô cố gắng tỉnh táo và lý trí hơn, suy nghĩ vấn đề theo góc độ của Lý Toản nhưng vô ích. Khi đứng ở góc độ của mình, cô thấy pháo đài của mình cực kỳ kiên cố, nào là bằng chứng thời gian, địa điểm và vụ khiếu nại của Vương Hàn; trưởng phòng đào tạo lộ tẩy và cô gặp uy hiếp từ nhiều phía... Tuy nhiên, lời nói của Lý Toản cũng không hoàn toàn vô lý.
Cô lấy điện thoại ra, định tìm người thứ ba giúp đỡ dẫn cô thoát khỏi mê cung, dù chỉ là cái nhìn sơ sài khách quan. Nhưng trong danh bạ cả nghìn người, không ai có thể cho cô cảm giác tin cậy được. Người duy nhất có thể thì tối qua cũng...
Tống Nhiễm vừa định đặt điện thoại xuống thì bất ngờ thấy được số của La Chiến. Cô nhớ Lý Toản bảo anh ấy đã về nước, giờ chắc liên lạc được.
Cô bấm máy, trùng hợp La Chiến đang rảnh, sau vài câu thăm hỏi, trong lúc cô đang ngập ngừng do dự, La Chiến đã đoán ra mục đích của cô: "Đứng trong tâm bão không hề đễ chịu phải không?"
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-olive-mau-trang/3986386/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.