Edit: Eimi.103
Beta: Onion2109
Cô nhìn thấy cái bóng của mình trên cửa sổ thủy tinh, nhìn một lát, không hiểu sao cô cảm thấy xấu hổ, xấu hổ đến không dám đối mặt nữa, xoay người nhanh chóng đi đến thang máy.
“Đinh!” Cửa thang máy mở.
Thời điểm vừa bước một bước, Tống Nhiễm và Thẩm Bội bên trong đồng thời sửng sốt, lại đồng thời lễ phép mỉm cười.
Mấy tháng không gặp mặt, Thẩm Bội đã thay đổi rất nhiều. Cô ấy đến bộ phận giải trí thì ăn mặc càng thời thượng tinh tế hơn khi làm việc ở bộ phận thông tin.
Tống Nhiễm đi vào, cửa thang máy đóng lại. Hai người đứng cạnh nhau.
“Đã lâu không gặp.” Thẩm Bội nói.
“Đã lâu không gặp.”
“Kiểu tóc mới không tệ.”
“Cám ơn.”
Bầu không khí rơi vào im lặng, ánh đèn trắng sáng như tuyết chiếu vào trên thân hai người.
Một giây, một giây nữa, đôi bên đều có thể cảm giác được rõ ràng sự xấu hổ rốt cuộc cũng bị phá vỡ —— vì thang máy đã đến tầng.
Hai người lập tức đồng thời mỉm cười.
Thẩm Bội: “Có rảnh nhớ lên chơi nha.”
Tống Nhiễm: “Được. Tạm biệt.”
Tống Nhiễm bước ra khỏi thang máy, nhanh chóng đi vào khu làm việc, mới vừa ngồi xuống liền lật tư liệu ra, cuối cùng lật đến số điện thoại của bộ cảnh bị, là cô giữ lại từ mấy tháng trước khi liên hệ Trần Phong phỏng vấn.
Cô hít hơi bấm dãy số gọi đi.
Nhưng người nghe không phải là Trần Phong.
Về phần nơi ở của Trần Phong và Lý Toản thì được đáp là cơ mật quân sự, không thể trả lời.
Tống Nhiễm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-olive-mau-trang/3986378/chuong-25-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.