*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đừng điềm nhiên bước vào màn đêm sâu”[1]
An Chiết và Colin rảo bước trên một hành lang trắng sâu hun hút, tiếng xướng đồng thanh văng vẳng kế bên, những chất giọng non nớt hòa vào nhau tạo thành âm vang lãng đãng khắp xung quanh.
Nơi này là tầng sáu của vườn Ðịa Ðàng, kẻ dẫn họ vào đây là một người đàn ông áng chừng ba mươi tuổi tên Lâm Tá, anh ta bận áo sơ-mi trắng, đeo một cặp kính gọng mảnh màu vàng, trông khá trang nhã lịch sự.
Hai người họ được đưa tới văn phòng, Lâm Tá hỏi:
– Thấy chỗ này ổn chứ?
Colin trả lời:
– Ổn phết.
Lâm Tá bảo:
– Điều kiện ở chủ thành tốt hơn ngoại thành chút đỉnh.
An Chiết cảm nhận được, chí ít cậu chưa bao giờ nghĩ trên thế giới vẫn có một công trình khổng lồ như vườn Ðịa Ðàng lúc cậu còn ở ngoại thành. Trong dãy hành lang này, trừ phòng làm việc ra thì có tổng cộng mười căn phòng khác, năm phòng là lớp học, năm phòng là kí túc xá của lũ nhóc, trong kí túc xá ken dày giường lùn cỡ nhỏ, mỗi căn phòng có thể chứa 100 người. Dựa theo lời Lâm Tá, thì tầng này của Vườn Địa Đàng được tạo nên bởi mười dãy hành lang kiểu vầy, lũ nhóc ở mỗi tầng luôn trạc tuổi nhau. Nói cách khác, nơi đây có bốn ngàn đứa trẻ sắp sáu tuổi.
– Đáng lẽ khi chúng tròn sáu tuổi thì sẽ gửi phần lớn ra ngoại thành chờ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-nam-nho/152183/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.