"Phượng công tử, Phượng công tử." Thải Thanh vội vội vàng vàng chạy vào, trực tiếp quỳ gối bên cạnh Phượng Giáng, "Nô tỳ cầu công tử mau đi cứu Thải Nhu, nô tỳ cầu xin người."
"Đừng nóng vội, ngươi mau đứng lên." Phượng Giáng nâng tay kéo người đứng dậy, hai nha đầu này đều là người được Thái tử phái tới hầu hạ y, xem ra là có người kiềm chế không được.
"Vừa đi vừa nói chuyện," hai người bước nhanh ra ngoài, Thải Thanh lo lắng đến phát khóc, "Hôm này nô tỳ cùng Thải Nhu đi lấy cơm trưa cho công tử, trên đường về gặp được trắc phi, Thải Nhu không cẩn thận té ngã làm bẩn y phục trắc phi, nương nương liền muốn trách phạt nàng, trắc phi từ trước đến nay tính tình tùy hứng, nô tỳ sợ nàng......."
"Đừng lo lắng." Phượng Giáng thật mau thấy đám người kia, y vốn không nghĩ trêu chọc thị phi, có người chính là muốn dùng chuyện này ép y xuất hiện, nữ nhân thâm cung hậu viện, y cũng không dám khinh thường.
"Dừng tay." Phượng Giáng lạnh giọng nói, hai bên mặt Thải Nhu đều bị đánh sưng đỏ lên, đáng thương quỳ trên mặt đất, thấy y tới mới thấp giọng khóc, "Tiểu cô nương tuổi nhỏ không hiểu chuyện, nếu động chạm đến trắc phi ta thay nàng xin lỗi ngươi."
"Ngươi chính là tên tiểu quan mê hoặc điện hạ?" Dương Phi Đình chậm rãi đến gần, ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm gương mặt đến cả nữ nhân cũng phải hổ thẹn, "Thứ lỗi, ta không chấp nhận, trừ phi ngươi quỳ xuống cầu xin ta." Thế nhưng mỗi ngày đều có thể ở tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-my-duong-oai/238691/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.