Mợ nói vậy ông cũng an tâm phần nào. Cơ mà có nằm mơ ông cũng không ngờ ngày cậu biết tu chí làm ăn lại tới sớm như vậy. Quả thật quá sức tưởng tượng!
- Ơ kìa! Con trai cưng thuê mỗi một gian hàng thôi mà sao thầy phải nghĩ lằm nghĩ lắm thế?
Cậu Hoan phát cáu, ông Tài hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi quay lại bảo con trai:
- Ừ thì cũng phải tính thiệt hơn chứ. Tôi thuê một gian hàng một ngày giá một triệu, tôi sẽ cho cậu thuê lại một gian hàng trong ba ngày giá năm triệu.
- Thầy là thầy cậu mà thầy tính lãi cậu à?
- Ghê! Cậu cũng biết tính toán cơ đấy!
- Ơ! Thầy buồn cười thật! Khinh cậu vừa vừa thôi chứ! Hồi xưa học cấp một điểm Toán của cậu cũng có nhiều lúc trên trung bình mà. Này nhá! Một nhân ba là ba, năm trừ đi ba là hai, thầy lãi hẳn hai triệu còn gì?
Cậu Hoan lý sự, ông Tài tủm tỉm nói:
- Cậu tính thì đúng nhưng trong kinh doanh cậu vẫn còn non lắm. Nên nhớ, trên cương vị là một người thầy, thầy cho cậu bao nhiêu tiền thầy cũng không tiếc. Nhưng một khi cậu đã là đối tác làm ăn của thầy thì nó phải khác.
- Thôi được rồi. Cậu đây đếch thèm tính toán lằng nhằng với thầy làm gì, năm triệu thì năm triệu.
- Cậu lại sai rồi!
- Hả? Thầy thích thì cậu chiều, còn sai cái gì nữa?
- Sai ở chỗ cậu dễ dàng thoả thuận mà không biết tận dụng mối quan hệ giữa mình và đối tác để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cay-kim-soi-chi/1405087/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.